[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Ran nấu ăn khá ngon, nhưng không có yêu cầu quá cao với ăn uống. Nhưng mấy món cô làm ra đều khá đẹp mắt. Ran lỡ phải lòng những thứ dễ thương, nên bánh ngọt cũng theo phong cách này. Mấy con gấu, đào, hay thức uống đều đặt trong bọc xinh xinh. Cô định mang đến công ty cho Kazuha thử xem sao, dù sao cô ấy vừa mới tặng cô một bọc mứt dâu, cô chưa biết đáp trả gì cả.
  • Người nào đối xử với cô tốt, Ran sẽ chẳng ngại ngần tốt lại gấp đôi. Tính cách như vậy nên làm bạn với cô rất dễ dàng.
  • Chẳng là cô chưa ra khỏi nhà, đã có tin nhắn.
  • Người qua đường
    Người qua đường
    Ran, cuối tuần sau về nhà một chuyến đi.
  • Ran nhìn thấy tin nhắn rồi, đáp lại rồi mới thay đồ ra ngoài.
  • Kazuha gặp Ran lúc cả hai ăn trưa. Tổng giám đốc vẫn chưa đến, nên Ran ăn trưa cũng chậm rãi. Chỉ là tối qua thức khuya quá, nên cô chẳng có tâm trạng ăn gì.
  • Kazuha thấy một khay đầy ắp của Ran, chép miệng.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Bếp cũng biết chọn người quá chứ, Kazuha chưa bao giờ được quá một khay thịt như vậy đâu.
  • Món thịt của bếp rất ngon, nhưng mỗi người chỉ được một phần, tầm nửa khay thịt. Nhưng Ran đến, bếp đã múc cho cô nguyên một dĩa đầy. Ran còn tưởng nhầm, nhưng phần của cô lúc nào cũng thế cả. Cô còn đang suy nghĩ xem mình có đắc tội bếp ở đâu không, mà họ muốn làm cô no chết. Nhưng khi nói với Kazuha, cô ấy trợn mắt chỉ chỉ đầu cô.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Cái đồ sướng mà không biết sướng, nếu được cứ no chết cậu đi.
  • Ran bật cười khanh khách, rồi chia bớt thịt cho Kazuha.
  • Kazuha làm ở bộ phận nhân sự, ngoài tuyển người thì là quản phúc lợi cho nhân viên. Ran mỗi ngày đều nghe Kazuha tâm sự về chuyện tuyển người, có khi hỏi Ran:
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Ran làm sao mà qua được tổng giám đốc thế?
  • Nếu hỏi cô, chắc chắn lại thêm một đống điểm tốt của tổng giám đốc được đem ra. Kazuha không muốn bàn nữa, Kazuha đã nằm gục trên bàn.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Cậu có thấy tớ nên tuyển thêm trợ lý cho sếp tổng không? Trợ lý của tổng giám đốc có mỗi một người, không đủ dùng.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Vẫn chưa tuyển được à?
  • Thật ra, theo quy định của công ty, tổng giám đốc cần ít nhất ba trợ lý. Bây giờ một mình Ran làm công việc của ba người, tuy cô vẫn cán đán được, nhưng cô không thể phân thân vừa ở công ty vừa theo anh xã giao. Nên cần thêm người. Kazuha chỉ hận không thể cắn Ran.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Cậu tưởng trợ lý dễ tuyển vậy à? Không được đẹp quá, không được xấu quá, không được gầy quá, không được béo quá. Người không được có tật, làm việc phải tốt, phải có kinh nghiệm.
  • Kazuha vừa nói vừa cụp ngón tay, cuối cùng vươn thành nắm đấm. Ran vẫn đang ăn cơm, cô chỉ hỏi.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Nhưng mà tớ cũng có đẹp quá xấu quá béo quá gì đâu.
  • Kazuha liếc nhìn Ran.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Nhưng cậu được tổ tiên phù hộ được chưa?
  • Ran nghe xong hiểu ra.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Ra là vậy à, trước khi xin việc tớ có thắp nhang thật đó. Ra là ông bà gánh à?
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
  • Kazuha hết nói nổi, Ran còn biết đùa cô rồi cơ đấy.
  • Sau buổi cơm trưa, Ran lên lại tầng cao nhất. Đi cùng Kazuha lâu, Ran cũng quen mặt khá rất nhiều người, tuy không có thói ngồi lê đôi mách, nhưng nhiều người như vậy, nên cô càng biết thêm nhiều cảnh đẹp của thành phố này. Chẳng là, chẳng biết bao giờ mới đi được. Tuy Ran không biết các cô ấy sao lại nhiệt tình đến vậy, nhưng vẫn rất trân trọng tình cảm này.
  • Ran đợi nửa tiếng, tổng giám đốc đã quay về công ty. Anh khi nào cũng đúng giờ như thế. Không cho mình một chút thời gian nghỉ ngơi. Ran nhìn thấy anh đã đến cạnh bên anh báo lịch trình cho anh.
  • Shinichi vừa đi vừa nghe.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Xếp lại lịch thứ hai, năm giờ tối thành gặp tổng biên tờ St.
  • Ran ghi nhớ rồi tích vào ghi chú, vào trong phòng tổng giám đốc lấy hồ sơ rồi đi vào thang máy với anh. Ran đi vào trong với anh, băng qua thang máy xuống phòng họp. Hôm nay họp liên tục sáu tiếng, cô ngồi trong phòng họp viết lại biên bản, mấy lần định đứng dậy lấy café nhưng không có cách nào đứng lên được.
  • Ran tập trung vào mấy con chữ trên màn hình, trong họp không phải lúc nào cũng cần anh nói, mà toàn là báo cáo dài dòng lê thê. Ran nhìn những người ngồi đây cãi nhau, không biết Shinichi nghĩ thế nào.
  • So với cô chán việc nghe họ cãi nhau, Shinichi có lẽ càng chán hơn, nhưng anh vẫn đi dự họp đều đều. Cuộc sống bận rộn mà buồn tẻ, chỉ đối diện với những con số khô khan.
  • Ran viết nốt một dòng, đột nhiên nhìn thấy bên cạnh mình có thêm một tách café. Đồng nghiệp này khá lạ mặt, nhưng bây giờ cô thật sự cần một tách café đậm thế này để chờ đến tối. Chỉ là, khi cô cảm ơn, lãnh đạo bên bàn nọ lại nhìn về cô.
  • Trong đôi mắt họ gần như không tin nổi. Ran không dám cầm café lên uống, không biết mình làm sai gì rồi.
  • Shinichi đang ở đối diện, gõ nhẹ trên bàn làm việc. Tiếng gõ bàn không lớn, nhưng lãnh đạo công ty lại quay về lại vấn đề đang bàn. Ran nhấp một ngụm café, ngọt tới mức cô suýt thì tưởng mình tự pha. Cô thích café, nhưng không thích đắng, nên uống café khi nào cũng pha rất nhiều sữa.
  • Ran chợt hỏi.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Cảm ơn.
  • Nhân viên công ty D
    Nhân viên công ty D
    Tổng giám đốc nói lấy cho chị một tách café đấy ạ.
  • Ran hơi bất ngờ, anh ấy? Cô nhìn thoáng sang Shinichi bên kia, nhưng tổng giám đốc chẳng phải người quan tâm người khác như vậy mà?
  • Café hôm đấy, rõ là ngọt.
14
Chương 31